Trong một thế giới mà giá trị con người thường được đo bằng tài sản, bằng địa vị, thì sự thật đôi khi lại trở thành một thứ xa xỉ. Câu chuyện của tôi, có lẽ, là một ví dụ điển hình.
Vợ chồng tôi có một cuộc sống ổn định. Thu nhập hàng tháng của hai vợ chồng khoảng 50 triệu đồng. Chúng tôi sống trên mảnh đất của ông bà nội, nên không phải lo lắng về tiền thuê nhà. Cuộc sống của chúng tôi bình yên, hạnh phúc. Chúng tôi đã nghĩ, cuộc sống này sẽ mãi mãi như vậy.
Nhưng rồi, một biến cố đã xảy ra, khiến cuộc sống của chúng tôi bị xáo trộn. Bố tôi, một người đàn ông hiền lành, tử tế, đã mất. Ông để lại cho chúng tôi một khoản tiền thừa kế lớn: 20 tỷ đồng.
Chồng tôi, anh Nam, là một người đàn ông giản dị, nhưng anh lại có một giấc mơ lớn. Anh muốn xây một căn biệt thự phong cách châu Âu, và mua một chiếc ô tô sang. Với 20 tỷ đồng, giấc mơ của anh đã trở thành hiện thực. Anh quyết định dùng toàn bộ số tiền đó để xây nhà và mua xe.
Căn biệt thự của chúng tôi rất đẹp. Nó có một khu vườn rộng lớn, một bể bơi, và một phòng tập thể dục. Chiếc ô tô sang trọng, với nội thất da và những tiện nghi hiện đại. Chúng tôi đã rất hạnh phúc.
Một buổi tối, chúng tôi mời sếp và đồng nghiệp đến chơi. Họ trầm trồ, khen ngợi căn biệt thự của chúng tôi. “Nhà đẹp quá,” sếp nói. “Anh Nam giỏi thật đấy. Xây được căn nhà thế này, mua được chiếc xe thế này.”
Tôi, một người phụ nữ vô tư, đã kể cho họ nghe tất cả. “Nhà này là do bố em để lại. Bố em mất, để lại 20 tỷ đồng. Anh Nam đã dùng toàn bộ số tiền đó để xây nhà và mua xe.”
Sếp tôi sững sờ. Gương mặt ông ấy trở nên nghiêm nghị. “Thật sao? Bố em để lại 20 tỷ đồng?”
“Vâng. Bố em mất vì tai nạn giao thông, để lại số tiền đó.”
Sếp tôi im lặng. Ông ấy không nói gì.
Sau đó, sếp tôi đã cho anh Nam nghỉ việc. Ông ấy nói, “Anh Nam, tôi không thể tin được anh. Anh có thu nhập bất minh. Anh nói, anh có 50 triệu đồng mỗi tháng, nhưng lại có thể xây được căn biệt thự thế này, mua được chiếc xe thế này. Lý do thừa kế chỉ là ngụy biện. Tôi không thể tin được anh.”
Chúng tôi bàng hoàng. Chúng tôi đã không ngờ. Sếp tôi, một người đàn ông mà chúng tôi đã tin tưởng, lại không tin chúng tôi.
Chúng tôi đã cố gắng giải thích. “Sếp ơi, không phải vậy. Bố vợ tôi mất, để lại số tiền đó. Anh Nam không có thu nhập bất minh.”
Nhưng ông ấy thì không. “Tôi không tin. Tôi đã làm việc với anh nhiều năm. Anh không phải là người có thể kiếm được số tiền đó. Anh hãy đi đi.”
Chúng tôi rơi vào một tình thế khó khăn. Chúng tôi không biết phải làm sao để sếp tin sự thật. Chúng tôi đã mất việc, và chúng tôi cũng đã mất đi một người bạn.
Câu chuyện của chúng tôi là một bài học đắt giá. Đôi khi, sự thật lại không được tin tưởng. Đôi khi, chúng ta phải trả giá cho sự thật. Và chúng tôi biết, chúng tôi sẽ phải chiến đấu để tìm lại sự thật.