“Bà già này, làm gì mà chậm chạp thế? Nhanh lên, đừng để khách VIP thấy cái bóng dáng lọ;m khọ;m này, chẳng chuyên nghiệp gì cả”



 Trong một khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố, bà Hiền, một lao công già với mái tóc bạc phơ, đang lặng lẽ lau sàn hành lang tầng thượng. Đôi tay bà nhăn nheo, chai sần vì hàng chục năm làm việc vất vả, nhưng ánh mắt vẫn sáng lên sự kiên nhẫn và tự trọng. Tiếng giày da bóng loáng vang lên, và ông Tuấn, giám đốc khách sạn, xuất hiện. Ông ta, trong bộ vest đắt tiền, liếc nhìn bà Hiền với vẻ khinh miệt.

“Bà già này, làm gì mà chậm chạp thế? Nhanh lên, đừng để khách VIP thấy cái dáng lọm khọm này!” ông Tuấn quát, giọng đầy kiêu ngạo. Bà Hiền chỉ khẽ gật đầu, không đáp, tiếp tục công việc của mình. Ông Tuấn hừ lạnh, bỏ đi, nghĩ rằng một bà lao công chẳng đáng để ông ta bận tâm.

Năm phút sau, một chiếc Rolls-Royce đỗ trước sảnh khách sạn. Một người đàn ông trung niên, ăn mặc giản dị nhưng toát lên khí chất quyền lực, bước vào. Đó là ông Nam, chủ tịch tập đoàn sở hữu chuỗi khách sạn này, người hiếm khi lộ diện. Ông Nam yêu cầu gặp giám đốc ngay lập tức. Ông Tuấn vội vàng chạy ra, cúi đầu chào với nụ cười nịnh nọt.

Nhưng ông Nam không quan tâm đến ông Tuấn. Ông nhìn quanh, rồi hỏi: “Bà Hiền đâu? Tôi muốn gặp mẹ tôi.” Ông Tuấn sững sờ, miệng há hốc. Mẹ? Bà lao công già nua kia?

Bà Hiền được gọi đến. Khi bà bước vào, ông Nam lập tức chạy tới, nắm lấy tay bà, giọng nghẹn ngào: “Mẹ, sao mẹ không chịu nghỉ ngơi? Con đã nói bao lần rồi, mẹ không cần làm việc này nữa!” Bà Hiền mỉm cười hiền từ: “Mẹ thích làm, để biết giá trị của đồng tiền. Con đừng lo.”

Ông Tuấn đứng đó, mặt tái mét, mồ hôi túa ra như tắm. Ông ta chợt nhớ những lời xúc phạm vừa thốt ra với bà Hiền. Ông Nam quay sang, ánh mắt sắc lạnh: “Anh là giám đốc? Tôi nghe nói anh đối xử với nhân viên không ra gì. Từ giờ, anh không còn làm ở đây nữa.”

Chỉ trong năm phút, từ sự coi thường, ông Tuấn rơi vào cảnh hối hận không kịp. Còn bà Hiền, bà vẫn lặng lẽ trở lại công việc, như thể chẳng có gì thay đổi, nhưng trong lòng bà, sự tự trọng vẫn luôn là điều quý giá nhất.


Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Con chó đen trong nhà liên tục gầm gừ với đứa trẻ mới sinh vào mỗi đêm, người cha thấy bất thường liền vội vàng gọi công an

Cắm cҺιếc tăm Ьȏпg vào lọ dầu gιó, mẹo пҺỏ xử lý mọι rắc rṓι пҺà aι cũпg tҺícҺ

Bà Tư, mẹ Thuỷ, cứ thấp thỏm nhìn ra cổng, lo lắng không biết đường xá có khó khăn gì không

CҺấп Độпg: Bị Gιaпg Hồ ĐáпҺ Dã Maп, Nữ CảпҺ Sát Maпg TҺaι Được Cậu Bé NgҺèo Cứu Mạпg …