Tả Thanh Oai, một vùng quê ngoại thành Hà Nội, nơi những con đường đất đỏ bụi mù ngày nắng và lầy lội ngày mưa. Anh Quý, một người lái xe buýt tuyến Hà Nội – Hải Dương, cả đời gắn bó với vô-lăng, chưa bao giờ nghĩ có ngày mình được đặt chân đến Hạ Long. Gia đình năm người của anh, vợ hiền, hai cô con gái nhỏ lanh lợi và cậu con trai cả Minh vừa thi xong kỳ thi THPT, đã háo hức cả tháng trời khi nghe bố nói sẽ cho cả nhà đi biển. “Ba ngày nghỉ, cả nhà mình đi Hạ Long, cho biết Vịnh đẹp thế nào!” – anh Quý cười lớn, đôi mắt lấp lánh niềm vui hiếm hoi. Minh, cậu con trai 18 tuổi, cao lớn, hay cười, là niềm tự hào của anh Quý. Cậu vừa hoàn thành kỳ thi với tâm trạng nhẹ nhõm, dù kết quả chưa biết thế nào. Chuyến đi này, với Minh, là phần thưởng xứng đáng sau những tháng ngày cắm đầu học hành. Hai cô em gái, Lan 12 tuổi và Hoa 8 tuổi, thì cứ tíu tít kể về những bức ảnh Vịnh Hạ Long chúng thấy trên mạng, nào là hang động, nào là nước xanh như ngọc. Chị Hiền, vợ anh Quý, lặng lẽ chuẩn b...